Triển Minh Chiêu nuốt một ngụm nước bọt, cậu cũng chỉ là nói cho đã miệng thôi. Nhưng cậu vô cùng quật cường đáp lại: “Tôi có gì mà không dám, mọi chuyện có chị tôi lo.”
Cố Tương Nghi nuốt một ngụm nước bọt: “Hình ảnh cậu miêu tả hấp dẫn tôi rồi.”
“Triển Minh Chiêu, hai ta cũng coi như là thanh mai trúc mã, cậu nói có phải không? Chúng ta còn biết gốc gác của nhau… Nếu tôi coi trọng cậu, mấy anh trai của tôi chắc chắn sẽ không thể nói ánh mắt tôi không tốt, không chỉ bọn họ không nói, các dì các thím xung quanh đều yêu thích cậu, cũng sẽ không nói ánh mắt tôi không tốt…”
“Cậu còn không sợ năm anh trai của tôi… Tôi… Người anh em, chúng ta thân càng thêm thân đi.”
Triển Minh Chiêu bị chính nước miếng của mình làm sặc: “Bye bye ——”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây