Cố Tương Nghi hết sức ghen tỵ với số đào hoa của Triển Minh Chiêu, những người phụ nữ kia quả thực điên rồi, dù cho Triển Minh Chiêu là thằng nhóc nghèo mạt không có gì cả thì những người phụ nữ kia đều nói đồng ý gả cho cậu.
“Chị dâu tôi nói, cậu đi làm thanh niên trí thức hai năm, hiện tại ở ký túc xá thanh niên trí thức còn có cô gái gửi quà cho cậu.”
“Không chỉ có người hai mươi mấy tuổi, đến bốn mươi năm mươi tuổi cũng có…”
Cố Tương Nghi quả thực đố kỵ đến mức hoàn toàn thay đổi nét mặt, trước tiên mặc kệ số đào hoa của Triển Minh Chiêu mạnh cỡ nào, nhưng cậu quả thực chính là cái máy ăn chùa uống chùa di động, đi tới chỗ nào ăn chực chỗ đó.
“Khi còn bé cậu trắng trẻo mập mạp, sao tôi không phát hiện cậu được mọi người yêu thích thế nhỉ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây