“Cái này cũng chưa hết!”
Cố Thịnh nhíu mày: “Sau đó thì sao?”
“Hôm nay, anh biết có bao nhiêu người tìm em xin không? Một, hai ba, bốn năm... Nói không hết, người này nói với em, bác sĩ Triển, tôi có thể lấy một đóa không? Người kia cũng nói với em, bác sĩ Triển, tôi có thể lấy một đóa không?”
Một tay Cố Thịnh ôm cô, một tay khác sờ đầu cô: “Vậy em tặng người ta rồi hả?”
“Em không đưa, em nói với các cô ấy, anh chồng nhà em hẹp hòi, mà lòng em thì cứng như đá.” Triển Ngải Bình ôm lấy cổ của anh, cả người thuận thế nằm lên, bò lên lưng Cố Thịnh, ngồi ở trên bả vai của anh, sờ sờ đầu anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây