Cố Thịnh làm ba bốn món ăn đơn giản, hai vợ chồng ngồi vây quanh bàn ăn cơm, hai anh em “mặn ngọt” bên cạnh cũng có chỗ ngồi của mình, hai bọn chúng một đứa là Oa Bao Nhục, một đứa là Tiểu Thang Viên, vì thế cũng gọi là anh em mặn ngọt.
Ăn cơm xong, Triển Ngải Bình bảo Cố Thịnh ngồi ở trên ghế, bóp vai cho anh, cô còn xoa bóp quanh mắt anh, chờ khi Cố Thịnh mở mắt ra, Triển Ngải Bình đặt một đóa hoa hồng ở trước mắt anh, thản nhiên nói: “Tặng anh.”
Cố Thịnh chớp mắt một cái, đóa hoa hồng đỏ thẫm như lửa trước mắt anh, cánh hoa màu đỏ ở dưới ánh đèn loáng thoáng lộ vẻ nóng bỏng muốn bùng cháy, mà người cầm hoa thì mặc váy liền thân, tóc dài buông xuống bả vai, một gương mặt cười tươi rạng rỡ, bờ môi đỏ tươi, còn hấp dẫn ánh mắt người khác hơn hoa hồng trong tay cô.
Anh ôm cả hoa lẫn người vào trong ngực, thấp giọng nói ở bên tai cô:
“Tuy rằng em đang mượn hoa hiến Phật nhưng anh vẫn vô cùng kích động.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây