Triệu Kinh nói: “Cái người ăn canh bí đỏ mấy năm như em có tư cách nói chuyện sao?”
Tần Diễm Phương than thở nói: “Cũng may là gặp được đầu bếp giỏi, sau này con của hai chúng ta cứ ăn cơm ở nhà ăn bệnh viện đi.”
Triệu Kinh cười nói: “Cũng may năm ngoái anh không bị điều đi.”
Tần Diễm Phương nói: “Mỹ Huệ, em ăn nấm phải cẩn thận chút, đừng ăn lung tung, em không phải người bản địa, vẫn nên nhờ Triệu Kinh xem giúp em, coi thử rồi ăn, tuyệt đối đừng ăn lung tung, đặc biệt là những thứ trông bắt mắt đó, cách xa chút.”
Khương Mỹ Huệ nói: “Được, yên tâm, em tiếc mạng mà.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây