Thầy Tôn đối với cô mà nói, là thầy, cũng là cha, ông ấy yêu cầu rất nghiêm ngặt với cô, kỳ vọng rất cao ở cô, thậm chí coi cô như con gái ruột… Từ sau khi cô xuất ngũ, Triển Ngải Bình không có mặt mũi gặp lại thầy Tôn, cũng chưa từng liên lạc.
Cô sợ nhìn thấy ánh mắt thất vọng của thầy Tôn nhất.
Con trai con gái thầy và cô mất sớm, bọn họ người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, thầy ở trong trường rất săn sóc cô, được nghỉ Triển Ngải Bình cũng đến nhà thầy ăn cơm, vợ thầy cũng rất thương cô, nói cô vừa quật cường lại mạnh mẽ, rõ ràng là một cô gái nhưng biểu hiện như con trai, nói bọn họ giống như là có thêm một đứa con trai.
“Đâu chỉ là có thêm con trai, là vừa có con trai, vừa có con gái, một mình con bé chiếm hết toàn bộ rồi.”
Thầy và cô cho cô rất nhiều tình yêu của cha mẹ mà cô thiếu hụt, thế nhưng cô… Trên thực tế trong lòng cô rất sợ hãi lại nhớ nhung sự dịu dàng ấy, có thể là bởi vì mẹ từ nhỏ giáo dục nghiêm cộng thêm cùng cha xa cách, quan hệ của cô với cha mẹ cũng không quá thân mật, xưa nay cô cũng chưa nói lời thân mật với mẹ, mười mấy hai mươi tuổi cô cũng không biết nên làm sao tiếp thu sự ấm áp của tình thân.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây