“Bình Bình em không đấu lại anh đâu.” Cố Thịnh yêu thương sờ cô, “Yên tâm, nhà chúng ta còn có anh.”
Triển Ngải Bình đưa tay bóp móng vuốt của con gái: “Khoác lác kìa khoác lác kìa, Tiểu Thang Viên Oa Bao Nhục đều tới nghe đi, cha các con thật không biết xấu hổ, toàn khoác lác.”
“Thật không biết anh lấy tự tin đâu ra.”
Đứa nhỏ nghe bọn họ khẩu chiến xong cũng hưng phấn theo, tuy rằng bọn chúng không nghe hiểu cha mẹ nói cái gì, nhưng bọn chúng có thể cảm nhận được tâm trạng rất kích động lại vui sướng của cha mẹ, hai anh em cũng hận không thể gia nhập vào cuộc hội thoại khí thế ngất trời .
Hai chúng nó vội vã “A a a” không ngừng, tay chân vung lên, chảy nước miếng, hai nhóc con muốn nói chuyện.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây