Triển Ngải Bình không nói gì nghẹn họng: “Cô cũng chớ nói lung tung, tôi không phải Tống Tử.”
Là bọn họ nghi ngờ mình mang thai trước, cô mới có thể phát hiện bọn họ đã mang thai, làm cho bọn họ mang thai không phải là Triển Ngải Bình cô, là chồng của chính bọn họ.
“Tôi không bản lãnh làm cho cô mang thai.”
“Cô có, cô có mà.” Hà Linh Linh lau nước mắt, con mắt cô ta ửng đỏ, “Cám ơn cô, bác sĩ Triển.”
Triển Ngải Bình trấn an cô ta vài câu, bây giờ Hà Linh Linh cực kỳ có thiện cảm với cô, “Bác sĩ Triển, nếu như cô làm chủ nhiệm Hội Phụ nữ thì tốt rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây