Chu Huệ nhìn thấy nụ cười kỳ lạ trên mặt anh ta, không nhịn được nói: “Anh thật sự không biết?”
Sắc mặt đoàn trưởng La lúc xanh lúc trắng: “…”
Chu Huệ ha ha cười gằn một tiếng: “Tôi không tin anh không biết, tôi không tin cõi đời này thật sự có kẻ ngu si như thế, đây không còn là kẻ ngu si nữa, mà còn ngu xuẩn hơn đồ ngu, em trai anh ngủ với vợ anh, để cậu ta tiêu tiền của anh, để cậu ta uống máu của anh, nếu như anh không biết, anh làm gì phải nuôi em trai anh? Còn nghĩ cách trợ giúp cho mẹ anh…”
Mặt đoàn trưởng La hoàn toàn âm trầm giống như một con quỷ, tiếng nói của anh ta nhỏ như muỗi kêu: “Tôi thật sự không biết.”
Anh ta đúng là ngu xuẩn, anh ta bị người nhà coi như kẻ ngu si mà lừa gạt, anh ta còn dương dương tự đắc, cảm thấy bọn họ đều dựa dẫm vào anh ta để sống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây