Cố Thịnh vô tình nói: “Bớt tới nhà anh ăn chực, gây thêm phiền phức cho người ta.”
“Em tới chăm sóc chị dâu, thuận tiện ăn một bữa cơm.”
“Ồ, tới chăm sóc chị dâu lại chọn giờ cơm đến.”
Cố Tương Nghi nói: “Ai nói em chọn giờ cơm tới, không phải em muốn kịp lúc mang tới thêm ít món sao? Em cũng không phải ăn uống chùa, em mang thịt mang thức ăn, đi luộc đây.”
Cố Thịnh nấu đồ ăn, Cố Tương Nghi ngồi ở bên cạnh Triển Ngải Bình, tò mò nhìn cái bụng của cô, hai đứa cháu nhỏ của cô ấy còn ở bên trong, “Lại lớn hơn lúc trước, chị dâu, có khổ cực không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây