Tần Lan Phương sợ hết hồn, bởi vì cô ấy là người què, thân thể không tốt, cũng không thể sinh con, còn là một cô gái thôn quê nửa chữ cũng không biết, khác với em gái biết chữ, làm sao có thể gả cho anh ta.
Sức khỏe cô ấy kém, lại không thể sinh con, còn phải tốn tiền chữa bệnh cho cô ấy, đến người nhà quê cũng không ai muốn cưới cô ấy.
Cho dù đầu anh ta không mọc tóc đi nữa cũng không phải người cùng một thế giới với cô ấy.
“Anh ấy, anh ấy sẽ hối hận, chị làm sao xứng với anh ấy, chị là người què, lại không thể sinh con, em ơi, đời chị đã không còn hi vọng, em với Trương Viễn ——”
Tần Diễm Phương: “Chị ——”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây