“E là ban đầu anh nấu sẽ không ngon đâu.”
“Không sao cả, em tin tưởng anh, em cùng trưởng thành với anh.”
Thẩm Lệ Thanh nghĩ, có khó ăn đi nữa thì còn có khó ăn hơn dưa muối mẹ cô ấy làm sao? Chỉ cần không phải quá khó ăn, cô ấy đều có thể tâng bốc ra miệng.
Loại người có bản chất lười biếng như cô ấy thật sự không có yêu cầu quá cao.
“Lệ Lệ, em thật tốt.” Vương Hữu Lý cảm động.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây