Triển Ngải Bình cũng đi đỡ đẻ cho mấy sản phụ, nhận được ít đường đỏ trứng gà, đương nhiên, người ta sinh con chủ yếu là tìm bà đỡ đỡ đẻ, cô quá trẻ tuổi, không chịu tin tưởng cô.
Cũng có phụ nữ trên trấn tới tìm cô khám phụ khoa, bấy giờ bác sĩ nữ ít, bác sĩ nam nhiều, phụ nữ lại không tiện đi tìm bác sĩ nam khám phụ khoa, hiện tại có một Triển Ngải Bình trẻ tuổi, ngược lại chịu mở miệng tìm cô chữa bệnh, dần dần, danh tiếng cô khám phụ khoa truyền ra ngoài.
Thôn dân đưa tới sữa trâu mới mẻ nồng nặc, Triển Ngải Bình nấu một nồi trà sữa to, còn làm làm sữa hai lớp, lấy mì vò còn sót lại làm thành bánh màn thầu mùi sữa, lúc hấp bánh màn thầu, mùi sữa liên tục tỏa ra ngoài.
Khiến Tần Diễm Phương thèm chảy nước miếng ròng ròng, hô to: “Không chịu nổi không chịu nổi, bác sĩ Triển ở cạnh nhà tôi, tôi không chịu nổi, cô là bác sĩ hay là đầu bếp.”
Triển Ngải Bình chia một cốc trà sữa cho cô ấy, trước đây Tần Diễm Phương không thích uống sữa trâu, cô ấy cảm thấy mùi sữa trâu tanh, sau khi thành trà sữa, bên trong mùi sữa nồng nặc pha thêm mùi trà ngọt ngào, mùi vị đó rất tuyệt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây