“Vợ, em muốn mặc quần áo kiểu gì? Anh vẽ cho em.” Năng lực khác không nói, nhưng năng lực vẽ của Cố Thịnh không thể chê, tuy rằng anh chưa từng học vẽ bài bản, nhưng trên người anh có chút thiên phú hội họa, khi còn bé còn từng vẽ tranh liên hoàn cho Triển Ngải Bình.
“Em muốn làm tay áo lá sen…” Triển Ngải Bình và Cố Thịnh tụ lại cùng nhau vẽ. Cố Thịnh cầm bút chì trên tay, năng lực tính toán của anh rất mạnh, đường nét bút chì trên giấy vẽ tự thành tỉ lệ.
Dù cho không cần thước đo, nói vẽ hai mươi centimet là anh có thể vẽ ra đường hai mươi centimet, anh còn có thể tay không vẽ hình tròn. Ở điểm này, Triển Ngải Bình vô cùng khâm phục anh.
Những cô gái ở đây sẽ mặc váy, Triển Ngải Bình cũng dự định may mấy cái váy, đương nhiên, lúc này không thể mặc váy ngắn, phải dài quá gối, cô bảo Cố Thịnh bôi xoá và sửa sửa lại nhiều lần, trái lại mãi vẫn chưa quyết định được.
Cố Thịnh: “Vẽ váy thôi có cần chú trọng như thế…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây