Lần này Cố Thịnh còn chưa nộp tiền lương, dự định tích nhiều tiền hơn một chút rồi nộp, tránh cho vợ phát hiện trước kia anh là một tên phá của, nhiều năm làm lính như thế lại không tích được mấy đồng tiền.
Trong bộ đội có một số sĩ quan và binh lính tích góp tiền rất nhiều, quanh năm suốt tháng ở trong bộ đội, một đồng cũng không tiêu, gửi hết cho gia đình.
Mà điều kiện gia đình của Cố Thịnh cũng không tệ lắm, không cần nuôi gia đình, anh cũng không có khát vọng tích góp tiền, lúc trước thậm chí cảm giác mình không có khả năng lập gia đình, kết quả là, ở những món như rượu thuốc lá gì đó, từ trước đến giờ anh đều sẽ không bạc đãi mình, có thể mua tốt thì sẽ không mua kém, ngoại trừ quân trang, cũng sẽ mua cho mình thêm vài món thường dùng, còn thỉnh thoảng chăm sóc đặc biệt thì càng không cần nói...
Hiện tại lập gia đình rồi thì không thể giống như trước kia, vung tay quá trán như vậy, phải tiết kiệm một chút, tránh cho vợ ghét bỏ anh là tên phá của.
“Bình Bình, chờ lương và tiền trợ cấp được phát xuống, anh sẽ giao cho em giữ, lương và tiền tích góp đều đưa cho em, sau này tiền của chúng ta do em quản.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây