Lúc này Cố Thịnh đi tới, trong tay anh cầm một tô sứ, là anh mượn của người ta, bên trong chứa một tô mì nóng hổi, Cố Thịnh đưa cho Triển Ngải Bình: “Tự tay nấu cho em đó, còn bỏ thêm trứng chần, nếm thử đi.”
Triển Ngải Bình nghi hoặc: “Anh lấy mì sợi đâu ra thế?”
“Quen mấy bác sĩ nam, mượn nồi mì của người ta.”
Triển Ngải Bình cầm lấy chén đũa: “Anh đúng là người có nhân duyên tốt.” Không thể không thừa nhận, Cố Thịnh nấu mì rất thơm, hơn nữa còn rất chú ý, từng cọng mì dài nhỏ, ngâm trong nước súp thơm nồng, một quả trứng chần tròn trơn nhẵn, phần trắng như đám mây, lộ ra một điểm vàng nhạt, bên trên còn tô điểm thêm hành lá.
Chồng cô khéo tay ghê.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây