Tuyên truyền một chút sợ là sẽ có rất nhiều phóng viên xông qua đây.
Tiếc là Hàn Đông Nguyên lại không có hứng thú gì với chuyện này.
Anh ghét mỗi ngày làm ruộng phiền phức, nhìn nhóm thôn làng coi giữ đồ lớn nhưng cơm cũng không ăn được, muốn làm trò kiếm tiền mà thôi.
Anh không hề có chút hứng thú nào với việc phỏng vấn bởi nhiều phóng viên trên báo, sau đó lại nói một số lời hùng hồn.
Triệu Chi nhìn Hàn Đông Nguyên lạnh nhạt, cắn răng không ngừng cố gắng nói: “Nói như vậy, đại đội thanh niên trí thức chúng ta sau này nhất định có thể được bầu thành tiên tiến, nói không chừng có thể lấy được danh ngạch giới thiệu đại học… Thanh niên trí thức Hàn, anh lợi hại như vậy, cống hiến lớn cho đại đội chúng ta như thế, con đường sau này chắc chắn sẽ vô cùng rộng lớn!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây