Vốn dĩ Tiêu Lan cảm thấy rằng đây là chuyện gia đình, cho nên không muốn nói nhiều với người khác.
Nhưng nếu Ngô Niệm lợi dụng điều này để đi lại với tư cách là con gái của Lương gia, thì bà ấy sẽ không bao giờ bỏ qua.
Cho nên một năm qua Ngô Niệm chưa bao giờ tới khu nhà để tìm Tiêu Lan.
Nhưng lần này cô ấy không còn lựa chọn nào khác.
Cô ấy đang ngồi trên chiếc ghế đẩu trong vườn của khu nhà, mà khóc một cách sướt mướt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây