Bà ta hít một hơi thật sâu, sau đó liền nói với Lương Niệm rằng:
“Niệm Niệm, con quay về đi, quay về mà khóc với bà ấy, vì chí ít con cũng là đứa con gái được chính tay bà ấy nuôi lớn, cho nên Trình Ninh và Hàn Đông Nguyên sẽ không thể tính kế với con như vậy…….Những thứ đó, và mọi thứ của nhà họ Tiêu về căn bản chắc chắn sẽ là của con.”
Đầu của Lương Niệm như muốn nổ tung.
Cô ấy liền quay sang mẹ ruột của mình mà nói: "Những thứ đó, bọn họ vẫn còn có thứ gì sao? Nhà thì chúng ta cũng không thể quay về được nữa rồi.”
Tiêu Đan sắc mặt trầm lắng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây