Vẻ mặt Hàn Đông Nguyên đột nhiên thay đổi.
Chính xác là, cách anh nhìn cô đột nhiên thay đổi.
Anh sải bước tới, mặc dù cả dãy phòng học chật cứng người với tiếng nói cười ríu rít, mặc dù trong sân thỉnh thoảng có người chạy qua chạy lại chơi đùa với tuyết một cách hào hứng, mặc dù Liêu Thịnh, Chu Tiên Khai bọn họ đang gọi “Anh Nguyên” ở phía sau anh, nhưng anh nhất thời không thể nghe thấy bất cứ điều gì hoặc nhìn thấy bất cứ điều gì ngay bây giờ, trong mắt anh giờ chỉ có một người con gái đang đứng ở trong tuyết, người đó nhìn anh với đôi mắt sáng như vì sao và nói với anh: “Anh ba, em thích anh.”
Vừa rồi anh đứng đó, nhìn cô lao vào trong tuyết, nhìn chân cô chơi trò giẫm lên dấu chân in lên tuyết.
Cô ấy từ nhỏ đã thích chơi trò này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây