Còn có rau rừng hiện tại không mua được, là Hứa Đông Mai đã lấy phiếu lương thực của mình từ dưới đại đội mua lương thực phụ để đổi lấy từ dân làng, như vậy cũng có thể giúp đỡ dân làng, dù sao thì lương thực phụ cũng đủ để thỏa mãn cơn đói, nhưng rau rừng thì không.
Trong bữa ăn, Hàn Đông Nguyên cẩn thận chăm sóc cho Trình Ninh, thậm chí còn lựa hành tây trong bún rồi mới cho vào bát của cô.
Liêu Thịnh choáng váng.
Nhìn hồi lâu, rốt cuộc cậu ấy không nhịn được, buông đũa xuống, không khỏi mỉa mai nói: “Anh Nguyên, cho nên lúc trước anh tỏ ra ghét em gái Ninh Ninh trước mặt bọn em, tất cả đều là giả vờ à? Mất công anh mười mấy năm như một ngày, giả vờ giỏi đấy?”
Hàn Đông Nguyên nhướng mi liếc mắt nhìn Liêu Thịnh, nhưng cũng không thèm để ý tới cậu ấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây