Dừng một chút, anh bổ sung thêm: “Đợi một thời gian nữa sẽ xong.”
“Buổi tối.”
Trình Ninh rất buồn ngủ, nhưng cô vẫn an ủi anh, nhắm mắt lại, giọng nhỏ như muỗi nói: “Không cần.”
Không phải cô không vui, chỉ là lần nào cô cũng sợ hãi, vào thời điểm quan trọng anh lại quá nghe lời cô.
“Anh ba, em ngủ một lát, buổi tối em nhất định để cho anh muốn làm gì cũng được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây