Lúc này cô vẫn chưa thể phản ứng lại tại sao cô mình lại có vẻ khó coi như vậy, thì lại nghe thấy bà hỏi cô: “Ninh Ninh, con có chuyện gì muốn nói với cô không?”
Có chuyện gì không?
Trình Tố Nhã chuyển ánh mắt từ khuôn mặt của cháu gái sang giá phơi đồ, Trình Ninh cũng theo dõi, đó là quần áo của Hàn Đông Nguyên... và sau đó “ầm” một tiếng, mặt cô đỏ bừng lên.
“Cô, ”
Trình Ninh lí nhí nói: “Cô, đó là quần áo của anh ba, anh ba anh ấy, anh ấy, anh ấy ở cùng với Tôn Tri Mậu, mấy ngày nay trong thôn có nhiều người bị bệnh với bị thương, nhà Tôn Tri Mậu chất đầy thuốc, lại cả ngày nấu thuốc, nên quần áo của anh ba đều treo trong nhà con.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây