Anh nhìn cô, nói: "Em đến đây làm gì vậy? Thăm anh? Đừng khóc, đừng nhìn anh như vậy. Anh rất khỏe, chỉ là mất một cánh tay thôi, mất đi thì mất đi thôi, tốt hơn nhiều so với việc mất mạng , bất tiện là bất tiện, nhưng luyện tay kia một chút nên làm gì vẫn có thể làm được, nên em không cần phải cảm thấy quá áy náy."
Trình Ninh há miệng, tựa hồ đang giãy giụa và do dự thật lâu, cuối cùng mới thấp giọng nói: "Em có thể sờ vào anh một chút không?"
Hàn Đông Nguyên: "???"
Anh không dám tin nhìn cô.
Câu "Đầu óc em hỏng thật rồi" gần như buột miệng thốt ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây