Trình Ninh muốn nói gì, Hàn Đông Nguyên nắm tay cô, nói với Chu Phác Hòe: “Bây giờ mực nước đã đến ngưỡng cửa của rất nhiều nhà dân, nếu mưa to thêm hai ngày nữa, mực nước nhất định sẽ lại dâng cao. Đến lúc đó những nhà bị đánh dấu đỏ này sợ là sẽ bị ngập.”
"Ngập vẫn là chuyện nhỏ, thư ký, mọi người đều lớn lên trong núi, lớn tuổi hơn chúng tôi, kiến thức càng nhiều hơn chúng tôi, không nói gì khác, lỡ như mực nước thượng nguồn đột nhiên tăng vọt, hoặc là đập chứa nước thượng nguồn không trụ nổi, bị vỡ đập, nước lũ ào xuống, cả khu vực bị nhấn chìm trong chớp mắt, tất cả mọi người đều sẽ ở trong tình trạng nguy hiểm đến tính mạng, chạy cũng chạy không kịp. Anh nói chuyển nhà phiền toái, vậy không chuyển nhà, mấy ngày nay cứ để họ trú tạm ở trường tiểu học, chỉ đổi chỗ ngủ thôi mà, có phiền lắm đâu. Họ thích dọn thì dọn, không dọn thì thôi.”
Cứu người là được rồi, nồi chén gáo bồn để sang một bên.
Đối với những người từ chối di chuyển ngay cả sau khi được khuyên bảo, Hàn Đông Nguyên cũng không có bất kỳ gánh nặng tâm lý nào.
Giống như những gì anh đã nói với Trình Ninh, cố gắng hết sức, nhưng cũng không cần phải gồng gánh mạng sống của người khác lên người mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây