Tuy rằng mọi người đều có chút chướng mắt, cảm thấy bộ dạng tham lam của vợ chồng Chu Đại Thuận quá khó coi, nhưng khi đó mọi người đều cho rằng Chu Hùng đã chết, vợ chồng Chu Đại Thuận là bác trai bác gái ruột của anh ta, lại còn “Nuôi nấng anh ta từ nhỏ đến lớn”, bọn họ dọn đồ của Chu Hùng, người ngoài cuộc như bọn họ cũng không thể lên tiếng.
Nhưng lúc này Chu Hùng còn sống trở về, vậy thì không giống nhau.
Chu Hùng tức giận không nhẹ, mời đại đội trưởng và bí thư đại đội làm chủ, tự mình nói rồi mời kế toán đại đội Lý Viễn Cường viết thay, liệt ra một tờ đơn thật dài, tiền tích góp 125, tiền lẻ đại khái mười mấy đồng, phiếu gạo phiếu dầu các loại phiếu thịt các loại có bao nhiêu, lại còn các loại đồ dùng tre rồi các loại thịt muối nấm khô, gạo, mì, lương thực, dầu mỡ các loại có bao nhiêu, rồi là nồi niêu xoong chảo chăn sọt gì đó, người khác nghe đến líu lưỡi, nói đến mức bất lực.
“Xong.”
Chu Hùng xua tay, thở hổn hển nói: "Trước mắt chỉ có những thứ này, đại đội trưởng và thư kí đại đội, năm đó ba mẹ tôi ở trong thành phố làm người hầu cho nhà tư bản, cũng kiếm được không ít đồ, đó đều là tiền mồ hôi nước mắt của bọn họ, dùng mạng đổi lấy, giờ lại bị bác trai bác gái lấy đến một chút cũng không chừa, năm đó bọn họ đối đãi với tôi như thế nào, các người cũng thấy rất rõ ràng rồi, nhưng hiện tại tôi còn chưa có chết đâu, bọn họ liền chà đạp tôi như vậy, dẫm đạp lên tôi rồi còn muốn xé xác tôi đến không còn mảnh xương, bây giờ bất luận như thế nào các người cũng đều phải làm chủ cho tôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây