Góa phụ Miêu lắc đầu rồi lại lắc đầu, môi run lên, giống như muốn nói gì đó nhưng lại không biết nên nói gì.
Trình Ninh nhìn cô ấy và nói: "Chị Miêu, chị đừng hiểu lầm, tôi chỉ cảm thấy việc này rất là kỳ lạ cho nên mới gọi chị tới đây, muốn nghe ngóng tình hình một chút. Nghe nói hôm nay anh ta đã đi tìm chị, khi đó anh ta có gì khác thường không? Có uống rượu không?"
Góa phụ Miêu vốn là một người cứng cỏi, chỉ là khi nhìn thấy bộ dạng của Chu Hùng, đối mặt với câu hỏi của Trình Ninh, hàm răng vẫn run lên lập cập.
Một lúc sau cô ấy mới chậm rãi nói: "Anh ta đã tìm tới tôi lúc chạng vạng, lúc đó tôi nhìn anh ta, thật sự là thấy có chút không giống với bình thường. Anh ta cầm hai mươi đồng tiền."
Cô ấy dừng một chút, lại cắn răng, nước mắt chảy xuống, ánh mắt đỏ bừng, nói: "Anh ta cầm hai mươi đồng tiền, muốn cho tôi, anh ta nói muốn tôi đi khám bệnh cho mình. Tiểu Nhị nhà tôi, mắt nó có vấn đề, bác sĩ ở xã nói phải đến thành phố lớn làm phẫu thuật, nếu không sau này có thể nó sẽ không nhìn thấy nữa. Anh ta muốn để Tiểu Nhị làm phẫu thuật, nhưng mà hai mươi đồng tiền thì có thể làm gì? Tôi không cần tiền của anh ta, anh ta nói với tôi, nếu anh ta có thể có tiền cho Tiểu Nhị làm phẫu thuật thì tôi có thể gả cho anh ta không... Khi đó vẻ mặt anh ta không đúng, nhưng không giống như đang say rượu, anh ta ăn cơm ở chỗ tôi, lúc trời tối thì lại đi."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây