Hàn Đông Nguyên không để bụng lắm nói: "Nếu em đã nói như vậy thì hay là chúng ta về phòng của anh nói chuyện.”
Hai ngày này Hàn Đông Nguyên đã nhẫn nhịn đến độ sắp muốn bệnh luôn rồi.
Trình Ninh: “…”
“Chỉ còn một ngày cuối cùng thôi.”
Hàn Đông Nguyên vừa ôm Trình Ninh vừa nhéo mặt cô nói: "Chờ tới khi bọn họ trở về đến cả một cái liếc mắt nhìn em anh cũng không được nhìn, lúc này không có ai sao có thể không ôm em nhiều thêm một chút chứ? Ngay cả khi em cười với cái tên họ Lương kia anh cũng phải nhẫn nhịn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây