Đương nhiên, lời nhận xét kia xen lẫn trong một chuỗi lớn lời nhận xét khác, không dễ nhận thấy ẩn ý đằng sau.
Phó chủ nhiệm Vương: "???”
"Đương nhiên là việc bọn họ đầu độc, rồi mạo danh người khác viết thư châm ngòi mâu thuẫn đều là việc sau khi bọn họ bị trục xuất khỏi đại đội mới phát sinh, trong lời nhận xét tất nhiên không có đề cập."
Chu Phác Hòe "A" một tiếng, nói: "Nhưng đồng chí Hàn Đông Nguyên và đồng chí Trình Ninh một người là xưởng trưởng của xưởng sản xuất đồ gỗ tre của đại đội chúng tôi, một người là chủ nhiệm văn phòng, bọn họ cũng qua lại rất nhiều với công xã bên này, có lẽ cũng đã từng tiếp xúc với ông, đồng chí Trình Ninh còn giúp xưởng sản xuất đồ nội thất của các ông làm việc thiết kế đồ nội thất, đây đều là những việc rất tốt, kết quả là phó chủ nhiệm Vương thì sao, ông không những không tin tưởng nhân phẩm tài cán của hai người này sau khi đã trải qua thời gian nghiệm chứng trên thực tế đã được chứng thực, ông lại đi tin hai kẻ lén lút bị đuổi ra khỏi đại đội Thượng Hàn, nghe bọn họ châm ngòi mâu thuẫn, ông đang mang tâm lý gì để đối mặt với chuyện này vậy?"
"Còn chưa tính đến sau khi nghe xong lời xúi giục trong đầu ông còn toan tính cái gì chúng tôi không biết , ông mà là người lãnh đạo sao, nghe vậy ông cũng không đi hỏi thăm tình hình, không hỏi tôi, không hỏi Hữu Phúc, hoặc là hỏi quần chúng cơ sở của đại đội Thượng Hàn chúng tôi, ông đã trực tiếp ngay tại hội nghị công xã, trước mặt thư ký Từ, ở trước mặt mọi người chèn ép ức hiếp thanh niên tri thức Trình của chúng tôi? Bất kể cô ấy là một đồng chí thiết kế đơn thuần đến giúp đỡ ông với mục đích tốt, hay là một đứa trẻ mồ côi của liệt sĩ, hay một đồng chí có công lớn đối với đại đội Thượng Hàn và công xã của chúng ta, đây là điều mà một nhà lãnh đạo bình thường nên làm sao?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây