Anh nhịn không nổi cho đến khi gân trên tay nổi lên anh mới đưa tay ôm cô vào trong lòng mình, chửi bới: “ Nếu em không cho anh làm loạn thì cũng đừng dụ dỗ anh, anh là con người, đâu phải là thần tiên.”
Vẫn là thích cô ấy, ngày ngày trong mơ đều hận không thể ăn được người đàn ông của cô ấy.
Trình Ninh cảm thấy bản thân hình như có chút lật lọng.
Cô nghĩ ngợi trong lòng nói ấp úng: “ Cũng không phải là không thể hôn, nhưng anh dịu dàng chút, giống tối hôm đó, cũng được.”
Nói đến đoạn sau thì âm thanh đã trở nên trầm như muỗi vây.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây