Thẩm Thanh liếc anh ấy một cái, nói thầm một câu “Đầu gỗ”, chỉ là cô cũng không phải người bát quái, nói xong câu này cũng thôi.
Hàn Đông Nguyên và Trình Ninh trở về nhà ở ăn cơm.
Trước kia Trình Ninh cũng thường ăn cơm với Hàn Đông Nguyên, nhưng còn không có lần nào biệt nữu như vậy.
Cũng may Hàn Đông Nguyên nói được thì làm được, chiều hôm nay đều quy củ, rốt cuộc mặt cũng khôi bac vẻ nhàn nhạt như bình thường, chỉ có một ít chăm sóc và săn sóc rất nhỏ không tiếng động, Trình Ninh nhẹ nhàng thở ra, cô phát hiện, cô vẫn quen Hàn Đông Nguyên không có biểu tình gì?
Cơm nước xong rửa chén, khi Trình Ninh làm việc Hàn Đông Nguyên cũng không quấy rầy cô, chỉ là tình hình lúc ấy cần thảo luận với cô, cho cô chút kiến nghị, thật sự là phương thức ở chung Trình Ninh thích nhất, cho nên rất nhanh cũng đã quên không được tự nhiên lúc trước, nghiêm túc làm việc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây