“Cho nên khi xưởng trưởng Hàn xây phòng ở, cậu ấy đã làm xong thủ tục mà công xã và đại đội yêu cầu, sau đó tự cậu ấy liên hệ với người dân, người dân đồng ý thì đó chính là chuyện riêng của cậu ấy, người khác không có tư cách nói thêm điều gì, đừng cảm thấy cậu ấy xây xây phòng ở dễ dàng như vậy thì cũng nên giúp mình xây, trên đời này không có chuyện như vậy đâu.”
Những người dân cười, có người còn lớn tiếng nói: “Chúng tôi chưa từng nghĩ như vậy, ăn xin cũng còn mở miệng ra hỏi, muốn chiếm lợi của người khác mà còn chiếm một cách đúng tình hợp lý như vậy rất giống một câu châm ngôn “đấu gạo nuôi ân, gánh gạo nuôi thù”, không phải các thanh niên trí thức đến từ nội thành đều đọc rất nhiều sách à? Sao lại không hiểu nguyên tắc này chứ?”
Có người khác nói: “Cũng không phải, xưởng trưởng Hàn là người của nhà họ Hàn trong thôn, chúng tôi tình nguyện giúp đỡ cậu ấy xây nhà thì có liên quan gì đến người khác mà nhân tiện xây, còn muốn người dân chúng tôi lao động miễn phí, trách trời cao không có bánh rơi xuống à?”
...
Từng câu vang lên trong tiếng cười khiến rất nhiều thanh niên trí thức đỏ bừng cả mặt mặc dù chuyện không liên quan đến mình, chứ nói gì đến Tưởng San San là một nửa đương sự.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây