Điều này đã mơ hồ hình thành bóng ma tâm lý cho Trình Tố Nhã, cho nên bà vẫn luôn hy vọng cháu gái mình sẽ có tâm tính kiên cường, có thể đứng vững trước khó khăn, mà không phải cứ tới tuổi trưởng thành thì phải đi tìm một người đàn ông có gia thế gả đi, rồi mọi chuyện đều dựa vào người đàn ông đó.
Trình Ninh chủ động xuống nông thôn, thật ra bà vừa lo lắng cũng vừa vui mừng tự hào.
Nhìn cô ở nông thôn càng làm càng tốt, liền bớt đi lo lắng, càng có thêm vui mừng cùng tự hào.
Bà gật gật đầu, nói: “Vậy anh ba của con đâu? Con có biết anh con tính toán sau này như thế nào không?”
Lúc nói chuyện bà vẫn luôn nhìn vào đôi mắt cô, chú ý vẻ mặt của cô, dừng một chút, nói, “Mặc kệ thế nào, thằng bé lúc trước xuống nông thôn, đi cùng con cũng có lý do riêng của nó.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây