Vừa sợ vừa tức lại vừa vội, duỗi thủ như muốn bắt cái gì, nhưng cơ thể đau nhức điếng người, cái gì cũng không bắt được.
Trình Tố Nhã nhìn anh ta, thản nhiên nói: "Kỷ Thành Quân, con cũng là đứa mà dì nhìn từ bé đến lớn, dì hy vọng con có được một tương lai tươi sáng. Chuyện này tự con ngã xuống cầu thang, đối với ai cũng tốt, một khi làm lớn chuyện thì dù bên ngoài chỉ có tiếng gió đi chẳng nữa, hình tượng của con cũng có tì vết, suất đại học của con khó mà bảo toàn. Con là người thông minh, tự con nghĩ đi.”
Kỷ Thành Quân thở hổn hển.
Trên người trên mặt thoắt nóng thoắt lạnh và cơn đau nhức khó nén.
Mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây