Dường như anh cái gì cũng có, nhưng Trình Ninh nhìn thấy một khoảng trống trải lạnh lẽo. Trong nhà anh vĩnh viễn có một người cô độc một mình.
Mấy chục năm như một ngày, cô dường như chưa bao giờ nhìn thấy anh chân thành cười một cái.
Hàn Đông Nguyên cũng không cách nào hiểu được Trình Ninh đột nhiên xuất hiện sự thương cảm trong mắt.
Anh nhìn cô chằm chằm, lỗ tai có chút không khống chế được mà nóng lên, miệng mấp máy lại mở ra, nhìn cô một hồi lâu, mới trào phúng nói: "Trình Ninh, có phải cô thích tôi rồi không?”
Trình Ninh: "...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây