Chỉ vì một việc thiện tình cờ của mình khi xưa, những năm qua, gia đình họ nhận được từ nhà Đậu Đậu quá nhiều báo đáp rồi, nhiều đến mức Tần Trân có lúc nghĩ tới còn thấy bất an.
Mà bây giờ, nhìn củ nhân sâm trong tay, anh chỉ thấy nặng trĩu.
“Đậu Đậu, cái này em giữ lại đi, anh không thể lấy.” Anh nghiêm túc nói với cô bé.
Đậu Đậu nghiêng đầu, hơi khó hiểu nhìn Tần Trân, rồi hiểu ra gật gật đầu.
Đưa bàn tay nhỏ mũm mĩm vỗ vỗ tay anh, thông cảm an ủi: “Anh đừng sợ, anh khỏe lắm rồi, không cần ăn cái này đâu. Đây là cho dì cả của anh ăn, anh mang về cho dì ấy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây