“Bây giờ sao mà đi được? Bên ngoài đang có tuyết rơi! Cuối năm quân đội lại không cho phép điều xe ra ngoài, đường xa như vậy, em định đi bộ à?”
Điền Kiến Trung càng nói càng tức: “Em gấp cái gì? Đâu phải chuyện gấp gáp gì, trước khi đi, chẳng lẽ thầy Tần lại không sắp xếp ổn thỏa cho con cái sao?”
“Sắp xếp ổn thỏa cái gì?”
Mã Giang Mẫn không hài lòng liếc chồng: “Nếu anh ấy có thể sắp xếp ổn thỏa, thì những năm trước đã không thiếu suy xét đến mức gửi hai đứa trẻ đến nhà bà ngoại chúng rồi? Nếu không gửi chúng đến đó, chắc chắn chúng đã bớt khổ sở đi nhiều!”
“Vậy ý em là sao?” Trong lòng Điền Kiến Trung mơ hồ đã có câu trả lời, nhưng vẫn hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây