Thấy Mã Giang Mẫn nghe xong vẫn không nói gì, Mộc Mộc lo lắng giải thích. Giọng điệu đó mang một sự chín chắn không phù hợp với tuổi tác.
Mã Giang Mẫn bế cô bé lên, ôm vào lòng, hôn mạnh lên má. Hôn đến nỗi mặt cô bé đỏ bừng lên.
“Mộc Mộc đừng nghĩ nhiều quá, dì nghe cháu nói mà trong lòng rất biết ơn, không biết nói gì. Làm gì có chuyện không yên tâm chứ?”
Thật sự là hoạn nạn mới biết lòng người. Chỉ khi gặp chuyện, mới có thể thấy được phẩm chất thật sự của một người.
Trong suốt thời gian qua, Mã Giang Mẫn luôn cố gắng hết sức để giúp đỡ nhà họ Tần. Ban đầu quả thật là có ý định báo ân, nhưng sau đó phần lớn là vì Tần Trân và em gái Tần Mộc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây