Trong tivi màu cách đó không xa truyền ra vô số tiếng trò chuyện, từng nhân vật chiếu trong màn hình, đèn trên cao sáng ngời, trong làn khói trắng nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt của từng người trong gia đình, Tần Nhu nở một nụ cười.
Khi cả nhà ngồi quây quần cùng nhau ăn sủi cảo, luôn vô cùng ấm áp và hạnh phúc.
Buổi tối trước khi đi ngủ, trên tay Tần Nhu cầm một cuốn tiểu thuyết võ hiệp, Lục Diễm đi vào phòng, tắt đèn chính, bật đèn đầu giường. Lúc ngồi lên giường anh ôm Tần Nhu vào lòng.
Anh im lặng chăm chú nhìn cô.
Tần Nhu thả sách trong tay xuống, nghiêng đầu qua nhìn anh: “Sao thế? Sao cứ nhìn em mãi thế.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây