“Đâu có đâu có. Giờ khắc này, đồng chí Lục khiêm tốn khác hẳn bình thường, ngăn cái đuôi của mình vểnh lên: “Còn phải cảm ơn ông Vương nhà bên nhiều hơn, giúp tôi thúc giục con trai tôi tìm đối tượng, ông nhìn xem, nếu không có ông Vương, chắc đến giờ tôi cũng không thể có cháu trai đáng yêu như vậy.
Đồng chí Vương vừa đến cửa, nghe thấy lời này từ miệng Lục Tông Di, ông ta tức giận đến nỗi quay đầu đi luôn, đồng chí Vương hao hết sức lực toàn thân mới có thể ngăn mình dừng bước, ông ta nhìn thấy một khuôn mặt, đối diện với Tiểu Sủi Cảo trong lồng ngực Lục Tôn Di, bình tĩnh nói: “Cháu trai ông đây à?
“Đúng vậy. Ông Lục cười cười: “Sủi Cảo ngoan, gọi ông Vương đi nào.
“Ông Vương ạ. Tiểu Sủi Cảo dựa vào lồng ngực ông nội, cậu bé mặc quần đùi nhỏ màu lam và áo ngắn tay trắng tuyết, ngực phập phồng như chú cá voi nhỏ đáng yêu phun nước, làn da trắng nõn mềm mịn, cánh tay lộ ra bên ngoài bụ bẫm như củ sen mới đào, đôi mắt to tròn long lanh long lanh, vô cùng có linh khí.
Tuy rằng lúc cậu nhóc nói chuyện vẫn là giọng sữa bập bẹ, nhưng phát âm mỗi từ rõ ràng, tròn vành vạnh, tốc độ nói cũng không nhanh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây