Hôm sau, ban ngày, lúc đi thuyền còn có thể cùng Lục Diễm và hai cháu trai chụp ảnh.
Ngoài chụp ảnh ra thì trên thuyền rất nhạt nhẽo, nhìn qua nhìn lại, nhìn không hết biển cả rộng lớn, thi thoảng còn nhìn thấy cò trăng bay lượn, cá nhảy lên khỏi mặt nước.
Đến trưa ngày hôm sau, hai cậu nhóc Chu Chu và Sủi Cảo đã có vẻ muốn xuống thuyền.
Tần Nhu dỗ hai cậu nhóc ngủ, mấy người lớn tụ tập nói chuyện.
Cô dựa vào Lục Diễm, nhớ ra cái gì đó, bất ngờ nói: “Đợi đến lúc đến đảo Quỳnh phải nếm thử hải sản tươi của các anh mới được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây