Trần Bằng Toàn cười toe toét đi tới: “Tống Đường, cậu thật tuyệt vời, bây giờ ba tớ rất chăm chỉ học tập, mỗi ngày đều học đến khuya. Lần này, tớ không cần lo lắng về công việc của ông ấy nữa.
Trong lòng cậu bé rất vui, cảm thấy rằng cuối cùng ba cậu cũng đã đi vào con đường phát triển đúng đắn.
Nhưng Tống Đường không đồng ý lắc đầu: “Cậu đấy, đừng bị sự cố gắng nhất thời của ba cậu mê hoặc, vẫn phải duy trì sự cảnh giác cao độ.
Nghe vậy, trên mặt Trần Bằng Toàn lộ ra vẻ buồn bã, Tống Đường nói rất có lý, ba cậu thường không kiên trì trong công việc, không bền lòng và không có nghị lực.
Haiz.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây