Tống Đường nghe ông ngoại Lý khoe khoang ai tới tặng quà, trong lòng thầm nghĩ: Trên đời này làm sao có thể có người vô duyên vô cớ tặng quà đâu.
Tiền đồ của ba mẹ cô cũng không thể bị mấy việc nhỏ này ảnh hưởng.
Vì thế cô nâng một chén rượu lên: “Ông ngoại, từ nhỏ cháu đã ngưỡng mộ ông, việc gì ông cũng làm được dễ dàng không tốn sức, sau khi về hưu, cũng rất vẻ vang, còn có thật nhiều người tặng quà tới, đây cũng không phải là điều người bình thường có thể đạt được.
Ông ngoại Lý cao hứng mức cười toe toét đến mang tai.
Tống Đường tiếp đó chỉ vào ba mẹ cô nói: “Ông ngoại, cháu phải khuyên ba mẹ học tập ông, đặc biệt là chuyện nhận quà này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây