An An quay đầu lại, dựa vào hàng rào ban công, nhìn chằm chằm vào mắt Trịnh Việt, từng câu từng chữ nói: “Em muốn bước vào trái tim anh.
Cô ta chớp chớp đôi mắt to, dùng giọng điệu đã nhìn thấu Trịnh Việt từ lâu rồi nói: "Anh dịu dàng lễ đ, nhưng lại không bao giờ lộ ra khuôn mặt chân thật của mình. Nhìn qua có vẻ dễ gần, nhưng sẽ không cho bất kì người nào tiến vào." Trịnh Việt mím môi.
An An đột nhiên vươn tay về phía Trịnh Việt, trong mắt hiện lên vẻ thương hại, do trong lòng vẫn có sự "đối nghịch" chưa thông suốt nên sắc mặt có hơi đắc ý.
"Em có thể giúp anh."
Cô ta từ từ tới gần Trịnh Việt: "Em là mặt trời nhỏ, em sẽ trợ giúp anh, mặc dù không biết anh đã gặp phải tổn thương gì, nhưng em không ngại..."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây