Xe lửa đã chạy, anh ấy đưa đầu ra hét lớn: “Lão Tứ, anh và ba mẹ đều nhớ em…
Tiếng còi tàu ngày càng xa.
Nhưng Tống Thành vẫn đứng ở chỗ cũ, đôi mắt nhìn về hướng tàu chạy đi.
Tống Đường nhìn rõ ba cô bé đã rất nhiều lần đưa tay quẹt đi giọt nước mắt ở khoé mắt.
Lý Nam đứng bên cạnh Tống Thành, nắm lấy tay anh, không nói gì cả, cô cứ im lặng nắm lấy bàn tay ấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây