Tống Dũng không muốn trở thành người kém cỏi nhất trong mấy anh em.
Bởi vì anh ấy là lão Đại, là con trưởng trong nhà. Nếu kém cỏi thì mấy em và ba mẹ sẽ nghĩ như thế nào. Còn cà người ngoài sẽ nghĩ sao về anh ấy.
Cho nên anh ấy cũng sẽ thầm so đo, nhưng sau ba mươi tuổi, anh ấy đã nhìn thoáng rồi, mỗi người đều có cách sống riêng, không thể bắt ép bản thân, cũng như bắt ép người khác được.
Nhiều khi Tống Chí cũng sẽ so đo, nhưng bởi vì anh ấy ở vị trí không trên không dưới, nên tâm thái có phần ổn định hơn.
Tống Nghiệp thì không cần phải nói nữa, vẫn luôn là đứa so đo, chưa từng dừng lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây