Nhưng cốc nước lại rất tự giác mà di chuyển về phía chỗ Tần Hóa Xuân đang rót.
Bỗng nhiên có một nhóm người bước vào nhà hàng quốc doanh dùng bữa. Hình như là bữa cơm gia đình bởi vì có cả trẻ nhỏ và người cao tuổi đến.
Tống Đường nhìn thoáng qua bên đấy, cảm giác đứa trẻ này nhìn quen quen. A, cô bé nhớ rồi, là một tên nhóc trong đám trẻ nhỏ cầm đá ném ông lão lần trước đây mà.
“Hắc Tử, hôm nay con ngoan một chút đi, nếu không sau này mẹ không dẫn con đi ăn cơm nữa.
“Vâng ạ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây