Nhớ lại lúc trước, giáo sự Trịnh tự kiểm điểm lại, cảm thấy không có chỗ nào có lỗi với Trịnh Việt, Trịnh Việt muốn gì, lần nào ông ta cũng đáp ứng, ngay cả việc kết hôn, cũng đợi đến khi Trịnh Việt sáu tuổi mới làm.
Ông ta không rõ chỗ nào xảy ra vấn đề.
Giáo sư Trịnh lấy một xấp giấy trong ngăn kéo ra, toàn bộ là bản nháp của bức thư.
Ông ta lần đầu tiên viết thư mà không biết nên viết thế nào, viết quá buồn nôn không được, viết theo kiểu chuyện công phải theo phép công không được, viết quá dài không được, viết quá ngắn cũng không được...
Ôi, chắc là kiếp trước mắc nợ Trịnh Việt đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây