Lần này có thể ca hát cùng ba của cậu bé, trong lòng của cậu bé không cần nói cũng biết vui vẻ đến mức nào, lúc trước ba của cậu bé bận rộn với công việc, hoàn toàn không để ý tới cậu bé, chứ đừng nói chi là chơi đùa với cậu bé.
Tống Nghiệp vỗ vỗ cái đầu nhỏ của Tống Tử: “Ba thật sự có việc, con chơi cùng bọn Tống Đường đi, đúng rồi, sau khi chơi xong, nhớ phải luyện chữ.
Tống Đào đồng tình nhìn Tống Tử, trong lòng nói: May mắn cô bé không phải con của chú ba.
Tống Đường sẽ không để Tống Nghiệp rời đi, khó khăn lắm mới có đối tượng để đào tạo, nhất định phải huấn luyện thật tốt: “Bác ba, hôm qua bác đã hứa gì với cháu, bác quên rồi sao, làm người không thể bỏ dở nửa chừng, nếu hôm nay bác rời đi, bác là kẻ hèn nhát, cháu xem thường bác.
Tống Nghiệp: “...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây