Khương Dật quả thật không thích cấp dưới hỏi những vấn đề kiểu như này, nhưng cũng vẫn trả lời, nói một cách đơn giản: “Tống Thành và Viên Văn Thuật rất thân thiết.
Tôn Thuận Hoa sững sờ, tên nhóc Tống Thành này đang làm gì?
Ông ấy nhíu mày, có chút nghi ngờ phán đoán trước đó của mình, vậy mà ôm kỳ vọng cao đối với Tống Thành.
Bây giờ xem ra, Tống Thành không phải là ngọc! Là cục đá! Cơ hội tốt như vậy bày ra trước mắt, thế mà không biết quý trọng.
Khương Dật nhẹ giọng nói: “Không phải mỗi một miếng ngọc thô đều có thể tạo hình thành công, có một số người đục búa đầu tiên đã vỡ rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây